Chủ Nhật

Tiểu sử ca sĩ Trần Ngọc Bích

Chủ đề: https://vi.wikipedia.org/wiki/Tr%E1%BA%ADn_Ng%E1%BB%8Dc_B%C3%ADch

Ngọc Bích là con gái của cặp nghệ sĩ cải lương Việt Hùng - Ngọc Nuôi. Năm 1968, đoàn cải lương Việt Hùng - Minh Chí bị giải tán, gia đình Ngọc Bích rơi vào cảnh cơ cực phải bán nhà cửa, đồ đạc dời về 1 chung cư để sinh sống. Anh trai thứ ba sau khi chữa bệnh bại liệt từ Tây Đức trở về. Ngọc Bích bỏ học sau chậm triển khai (13 tuổi) và cùng anh trai có mặt trên thị trường ban nhạc The Crazy dogs gồm 5 thành viên: Việt Năng (trống), Bảo (guitar), Thanh (bass), Lân (keyboard) và Ngọc Bích - ca sĩ độc nhất, hoạt động đa số các nơi từ nhà hàng, quán bar, vũ trường...

Sau ngày 30/4/75, Ngọc Bích ở lại Việt Nam. Cô sang Hoa Kỳ cùng mẹ và con trai năm 1990.

Năm 1997 Ngọc Bích về Việt Nam hát trong chương trình từ thiện Về nguồn. Sau chậm tiến độ năm 2001, Ngọc Bích hát cho 1 số phòng trà ở TP HCM và cuối năm 2003 là chương trình một thoáng Sài Gòn.

Ngôi sao cô đơn' của nhạc sĩ Thanh Tùng trở lại

lúc hát nhạc Việt, Ngọc Bích được gắn liền sở hữu nhạc sĩ nổi tiếng: Thanh Tùng. Lúc hát nhạc ngoại, người nước ngoài dứt khoát bảo chị sở hữu thiết kế và kiểu hát uy thế của người Philippines.

Đang sung sức thì tháng 6/1990, Ngọc Bích sang Mỹ sum họp gia đình, cậu con trai cả chị sở hữu theo nay đã 28 tuổi. Và, "được phép của cậu cả", lần này về Ngọc Bích quyết tâm ở cho đến tháng 3/2008 để lại được… "hát có chú ve con".

- Ở Mỹ, đã có quãng thời kì chị hoàn toàn xa vắng sàn diễn, vì sao vậy?

- khi sang Mỹ tôi đã luôn tự biết, hễ có dịp là trở lại quê hương. 5 Năm đầu tôi vừa hát vừa thu băng, đầu tắt mặt tối. Sau này kinh tế sa sút, đơn vị sô cũng cạnh tranh hơn vì mỗi lần mức giá cho cả mấy chục ca sĩ bay từ bang này tới bang kia, thuê chỗ, thuê ban nhạc… rất tốn kém khi mà người Việt ngày nay cứ dành dụm được tiền thì hầu như chỉ muốn về VN chơi.

Vì lỗ do đó phải bớt sô đi, rồi vào cả casino hát, ở sòng bạc họ ko quan tâm giọng ca hay dở thế nào, chỉ cần ca sĩ lên video phổ biến, quen mặt và kéo được đa dạng khách Việt vào đánh bài mà thôi. Những sô kiểu đó làm cho tôi buồn quá.

thời khắc chậm tiến độ lại quá phổ thông chuyện khổ cực ập đến: Anh ruột và cũng là người thày về âm nhạc của tôi từ trần, năm sau tới ba mất rồi 8 tháng sau má mất. Tôi phần đông suy sụp hoàn toàn. Lên sàn diễn hầu như chỉ thấy má mình đang ngồi phía dưới.

Trong sự khủng hoảng đó, tôi muốn mua loại gì làm cho để quên hẳn mình là người nào và cũng để cầm cự cho qua ngày. Thế là xin vào khiến công nhân ở 1 tổ chức sản xuất máy vi tính.

- Và "lối cũ ta về" của chị sau Đó như thế nào?

- Đi làm cho nhà máy trong 3 năm đó tôi cảm thấy thả phanh lắm. Rồi công ty phá sản, họ với chính sách trợ cấp thất nghiệp nhưng tôi không nhận. Tôi xuống nhà chị Hương Lan chơi, chúng tôi thân nhau lắm, khi đấy chị mới lựa lời nhắc rằng rất tiếc nuối cho tôi vì bỏ nghề hát.

Thế rồi tôi đi hát với chị Hương Lan mấy lần. Mỗi khi tôi lên sàn diễn chị ấy đứng bên trong mừng rớt nước mắt, chị ấy vui vì tôi đã ko buông xuôi.

- Chất giọng của chị rất khác biệt, khỏe và sở hữu các quãng ngân rất đẹp. Đó là trời phú hay với sự khổ luyện đặc thù nào đó?

- 13 tuổi tôi đã đi hát. 16 Tuổi hát đủ cái nhạc, đặc thù là heavy rock, mỗi ngày chạy hai sô, tổng cộng hát 6 tiếng mỗi ngày, thế là bị bật máu, bể họng, trong khoảng chậm triển khai thành giọng… đàn ông.

Bạn bè gọi điện đến nhà, nghe giọng tôi qua máy họ đều bảo: bác bỏ cho cháu gặp Ngọc Bích! Nhà sở hữu 6 Cả nhà, 1 mình tôi thầu hết các cái nhạc, sau chậm tiến độ thì lập ban nhạc gia đình, anh trai, rồi chị gái và em trai cộng chia nhau ra hát nên đỡ mệt hơn. Cũng vì bể họng mà giọng tôi rẻ đi 1 nốt đấy.

- Lần này về chị đã gặp nhạc sĩ Thanh Tùng chưa?

- Mỗi lần về thì người tôi gọi điện trước tiên chính là anh Tùng. Gặp anh qua điện thoại tôi mừng lắm, hỏi lúc nào anh rảnh thì gặp, anh đấy cũng ừ ừ nói khi nào rảnh anh sẽ gọi, nhưng rồi mang thấy anh gọi đâu (cười).

Năm 1997 về nước anh Tùng sở hữu lên hát có tôi trong chương trình Về nguồn. Năm 2001 gặp anh thêm 1 lần rồi từ Đó tới nay đã 5 năm không được thấy anh.

- 1 con ở Mỹ, một con ở Việt Nam, chị phải bố trí thời kì của mình như thế nào?

- Tôi lập gia đình 2 lần, cháu trai thứ 2 cũng đã 18 tuổi hiện ở có ba. Thường tôi phải bố trí thời kì thật chặt chẽ, lựa tháng nào ít sô là lại bay về VN thăm con. Cậu con trai to vừa đi học vừa làm quản lý cho một hãng xe khá bên Mỹ.

Cuộc sống bên chậm triển khai bạn muốn gì cũng được, sở hữu điều là mang trả được hay không. Ví dụ còn hai tháng nữa là trả góp xong dòng nhà mà ko gom đủ tiền thì nhà cũng mất luôn, vì thế mỗi lần về đây tôi vẫn phải thanh toán nhà, tiền điện, tiền bảo hiểm xe… ở Mỹ.

Ở Mỹ tôi sống 1 thế cục bình dị, còn về VN chỉ mong được đi hát ở rộng rãi nơi, ví như với thể té ra Hà Nội nữa, không gì xúc động bằng được hát trên quê hương mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét